“Sống như một chú mèo” của Stéphane Garnier nhân cách hóa góc nhìn loài vật để nói về quan niệm hạnh phúc.
Mở đầu tác phẩm là cảm xúc cô đơn, trống rỗng của Stéphane Garnier khi mèo cưng Ziggy qua đời. Tác giả nhớ lại những hành động quen thuộc của chú mèo khi còn sống như “nằm lên đống lá khô”, “dụi đầu vào má”, “bước lên bàn phím”… Tác giả viết về sự hiện hữu trong quá khứ để nói đến những mất mát ở hiện tại. Dù ông không trực tiếp nhắc đến chết chóc, nỗi đau vẫn hiện rõ.